expr:class='"loading" + data:blog.mobileClass'>

http://www.facebook.com/Admin.VuVanTruong

wwwwwwwwwwwwwww

Friday, October 19, 2012

Cười té ghế với clip “Cám dỗ đời sinh viên” xem video


Mải yêu quên học, ham ngủ bỏ bê bài vở, thèm làm hot boy đến viêm màng túi và cuốn vào vòng xoáy kiếm tiền bằng mọi cách đến mức chạy theo lô đề cờ bạc và ngập chìm trong việc làm thêm đã được mô tả một cách hài hước.

Cười vỡ bụng với “cám dỗ đời SV”
Xuất hiện trên mạng cuối tuần qua, clip vui nói về các cám dỗ đời SV khiến cư dân mạng, đặc biệt là các tân sinh viên chuẩn bị bước vào cổng trường đại học vừa tròn mắt ngạc nhiên vừa cười thỏa thuê và hào hứng với 4 năm mới mẻ trước mắt.

"Đỗ đại học chỉ là một mốc để đánh dấu những đổi thay, hứa hẹn phía trước sẽ là đủ đầy gian nan chứ chẳng phải toàn màu hồng như nhiều người vẫn nghĩ.

Và cám dỗ là một phần của những gian nan đó. Vượt qua được hay không, phụ thuộc ở chính bạn mà thôi", lời nhắn gửi của clip khiến không ít sinh viên tò mò từ những giây đầu tiên.
Cười vỡ bụng với “cám dỗ đời SV”
Được thực hiện dưới dạng nhiều câu chuyện vui, cùng diễn xuất tài tình và đặc biệt vui nhộn của nhân vật nam chính, đời sống sinh viên hiện lên vừa hài hước vừa chân thực với các cám dỗ tưởng nhỏ nhưng rất điển hình cho sinh viên.

Mải yêu quên học, ham ngủ bỏ bê bài vở, thèm làm hot boy đến viêm màng túi và cuốn vào vòng xoáy kiếm tiền bằng mọi cách đến mức chạy theo lô đề cờ bạc và ngập chìm trong việc làm thêm đã được mô tả một cách hài hước.

Video clip được các bạn sinh viên FPT thực hiện để dành tặng các bạn tân sinh viên trước ngưỡng cửa mới quan trọng của cuộc đời



Mùng 8/3 chưa qua, 20/10...đã áp sát!!!


20/10 cũng giống ngày thành lập các hội hè đoàn thể khác, sao vào những ngày đó người ta không tặng hoa, tặng quà nhau? Mà Phụ nữ đã có ngày 8/3 để “chị em phấn khởi đi ra đi vào” rồi, lại còn thêm cái ngày rất sát 20/11 này nữa…để làm gì nhỉ?

(ảnh minh họa)
(ảnh minh họa)

Tôi là một phụ nữ, giờ thì đã có hai mặt con, đứa học lớp sáu đứa học lớp ba. Tôi đi làm ở cơ quan nhà nước, tôi là cán bộ công đoàn, hội viên một hội xã hội đặc thù cỡ lớn. Hàng năm tôi cũng thường được anh em trong cơ quan, bạn bè tặng hoa vào ngày 8/3 và ngày 20/10! Được tặng hoa trong ngày 8/3 thì tôi thấy vinh dự, vì đấy là những bông hoa vinh danh người phụ nữ ...
 
Nhưng cũng hơi lạ, có dịp sang các nước châu Âu, châu Mỹ tôi khá ngạc nhiên vì thấy đàn ông Tây, Mỹ hình như không galăng như đàn ông nước mình, vì hình như ít người biết tặng hoa phụ nữ dịp này? (mà là tặng thường xuyên hơn vào những dịp khác như: sinh nhật, Ngày của Mẹ, kỷ niệm ngày cưới...) Đôi lúc tôi nghĩ, mình hầu như cái gì cũng bắt chước Tây, nhưng riêng khoản tặng hoa phụ nữ nhân dịp 8/3 thì Tây... cần bắt chước ta vì ta... hơn đứt Tây.

Thế nhưng có một điều mà tôi cứ ngẫm nghĩ mãi, khi có lần con gái tôi hỏi: "Mẹ ơi, hôm nay lớp con bàn góp tiền mua hoa tặng cô giáo. Các bạn bảo góp luôn tiền để tháng sau lại tặng cô giáo lần nữa mẹ ạ. Mà ngày 20/10 là ngày gì hả mẹ?" Tôi bỗng giật mình - 20/10 là ngày thành lập Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam. À thì nó cũng giống ngày thành lập Hội Nông dân VN, Hội Liên  hiệp Thanh niên VN, Hội Người cao tuổi VN… Sao vào những ngày đó người ta không đi tặng nhau?
 
Và tôi đã và đang là cán bộ công đoàn, hơn mười  năm làm cán bộ công đoàn mà chẳng thấy ai tặng tôi bông hoa nào nhân ngày thành lập Tổng Liên đoàn Lao động VN… Còn cả cái đoàn thể rất lớn là Mặt trận Tổ quốc VN, rồi Đoàn TNCS… Còn nữa, chồng tôi là đảng viên mà chưa thấy lần nào được tặng hoa nhân ngày thành lập Đảng 3/2?

Thế thì vì sao lại có cái tục lệ tặng hoa nhân ngày thành lập Hội LHPNVN nhỉ? Ừ tặng từ tấm lòng quý mến thì cũng đáng. Nhưng tôi cứ băn khoăn mãi khi thấy không phải chỉ  nam giới mới mua hoa và quà tặng, mà nhiều chị em bỗng… giật mình nhớ ra: lại phải có phong bì (kèm hoa) tặng cho nhưng nơi “chẳng đặng đừng” như các cô  giáo, những nơi có quan hệ “tế nhị"… Và hình như đây cũng lại là một  dịp nữa để cấp dưới thi nhau tỏ lòng tri ân với các vị sếp nữ và phu nhân (thậm chí con gái) sếp???

Mấy chục năm trước thường thì chỉ có hoa, nhưng những năm gần đây hoa không còn chỉ thuần túy là hoa nữa, mà tất yếu là phải kèm phong bì mỏng, phong bì dày…Chỉ riêng khoản tặng cô giáo thôi cũng đã... rất khó nói rồi, nhất là với những phụ huynh có con học mầm non, phong bì mỏng là không xong vì mỗi lớp thường có tới 3 cô đấy...

VN ta đúng là luôn có những việc “chẳng giống ai”. Tôi đem chuyện con gái hỏi vì sao phải tặng hoa và quà ngày 20/10 nói với chồng. Anh ấy cũng thấy "không thông" khi bỗng dưng lại có thêm một ngày phụ nữ, để không chỉ cánh anh em mà rất nhiều chị em lại phải đau đầu. Nhưng chẳng lẽ đường đường đấng mày râu mà lại đi tị nạnh so bì với vợ (hoặc…) về việc tặng hoa? Còn những phụ nữ cũng phải lo đi tặng chắc chắn càng chẳng hứng thú gì.

Vậy tôi mạnh dạn nêu lên thêm chuyện “chỉ có ở VN” này xem các bạn nghĩ thế nào? Trong lúc viết mấy dòng này, thì tôi đã thấy nhà cô giáo bên cạnh ùn ùn các cha mẹ học sinh đến tặng hoa...bó lớn, bó bé.
 
Các nơi khác không biết thế nào, chứ ở Hà Nội từ nhà trẻ, mẫu giáo đến tiểu học, trung học...hàng năm cha mẹ học sinh thường vẫn phải lo thêm khoản hoa, phong bì cho các cô giáo nào là Tết Tây, Tết Ta, 8/3 , 20/10, 20/11...Mỗi dịp như vậy, nhiệt độ thị trường hoa lại sôi lên sùng sục. Nhưng qua đó cũng có thể thấy một nghịch lý là bao gia đình, đặc biệt là các gia đình nghèo, lại phải oằn lưng thêm để cố cho bằng chị bằng em cũng chỉ vì tương lai con em chúng ta…

Nhưng phải cố những cái có ý nghĩa thì thôi… cũng đành. Còn những cái không có ý nghĩa sao lại cứ phải… đua nhau làm gì!? Kỳ thật!!! Lại nhớ tới một lời than từ thủa xa xưa: “Trời đã sinh ra Du (Chu Du), sao còn sinh ra Lượng (Gia Cát Lượng)!!!)

TUYỂN TẬP THƠ CHÚC NGÀY 20/10


Trần Quốc Bảo

Mẹ Biết Không Con Rất Sợ Mùa Xuân

Mẹ biết không con rất sợ mùa xuân
Khoác tấm áo thời gian lên tuổi trẻ
Mai nở vàng bao lần con trách khẽ
Cánh én nào về lặng lẽ héo lòng con

Mùa xuân đẹp làm khuyết mãnh trăng non
Con lại sợ chẳng tròn câu hiếu thảo
Khi sức khoẻ mẹ mùa xuân đã cướp ráo
Bỏ lại là... phiền muộn với nỗi đau

Mùa xuân vô tình, hời hợt biết bao
Trút lên vai những nhọc nhằn mẹ gánh
Chợ đời xa nên thân cò mõi cánh
Chỉ mong sao con lành mạnh hơn người

Nhưng mẹ ơi, con chẳng thể vui cười
Khi mùa xuân lại về trên tóc mẹ
Dẫu thế gian cho rằng xuân tươi trẻ
Còn với con xuân bạc trắng như vôi

Mẹ biết không con sợ phận mồ côi
Phía chân đồi rồi hoàng hôn sẽ lặn
Mùa xuân nhẩn tâm đem mẹ làm quà tặng
Cho cát bụi mây trời, cho hoang vắng thời gian

Con sợ lắm, sợ mùa xuân sẽ mang
Nhiều muộn màng con chưa lần đền đáp
Chữ "hiếu ân" nặng tình sâu lắng nghĩa
Tới bao giờ mới trả hết hở xuân?

DUY GIANG
----------------------------
MẸ BỆNH... CÒN VUI

Theo dòng chảy thời gian
mẹ đi tìm khát vọng
vượt qua ngàn cay đắng
bằng phai nhạt tuổi xanh ,

Như con tàu mùa xuân
kéo theo nhiều toa nhỏ
vượt qua ngàn bão tố
mộng riêng bỏ đằng sau .

Trán mẹ vết nhăn sâu
tóc vương màu sương gió
cuộc đời khi bớt khổ
tuổi xuân gửi xa rồi .

mẹ đang dấu chúng tôi
bước chân đời đã mỏi
bệnh tới ai tránh khỏi
như đèn báo ...nghỉ ngơi.

mẹ vẫn dấu chúng tôi
cả những ngày vào viện
nỗi đau mẹ dấu giếm
để con bớt chơi vơi ...

mẹ nói mẹ thấy vui
trong cánh tay VIỆN ĐÓN
mẹ thấy rộn lẽ sống
trong phòng sinh nảy chồi.

quanh mẹ những xa xôi
tiếng chào đời gần gụi
mẹ vui khi nhìn lại
quả mẹ ươm ngọt rồi...

ước mơ tự bao đời
mong mầm gieo mãi thắm
con nhìn mẹ im lặng
góc bệnh viện lệ rơi...

Hồng Sang
----------------------------
Mẹ Tôi

Nhớ lúc xưa còn nơi quê cũ.
Chiều cuối tuần Mẹ ra cổng chờ con.
Đôi chân già lê đôi guốc đã mòn.
Tay che mắt nheo nheo mà chờ đợi...

Rồi gặp Mẹ xe con mau thắng vội.
Cười ôn hòa miệng khẻ gọi "Dì Tư"
"Có khoẽ không đứng đó mà cười?"
Bà mũm mĩm tươi cười rằng " rất khoẽ "...

Và hỏi lại " Con mua gì nhiều thế?"
"Nặng lắm không , để Mẹ giúp cho con"
Hai Mẹ con cưới nói rất là giòn.
Giây phút ấy giờ đây còn đâu nữa...

Mẹ đi rồi...đi xa con mãi mãi.
Để hồn con mòn mỏi lúc chiều buông.
Mỗi khi con nhớ đến Mẹ hiền.
Chỉ còn cách tìm nhau qua giấc mộng...

Nguyễn Trung Kiên
----------------------------
Mẹ

Cả cuộc đời mẹ vất vả vì con
Từ thuở ấu thơ cho đến giờ khôn lớn
Khi bước chân con không còn chập chững
Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn.

Chẳng có gì so được tình thương
Của mẹ dành cho con như đất dành cho cây sự sống
Dẫu biển kia có sâu có rộng
Sánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên.

Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm con lớn lên
Mẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủ
Những lúc ngu ngơ con đâu có hiểu
Mẹ đã vì con mà thành túng thiếu
Chiếc áo vai sờn đạm bạc bữa cơm rau.

Con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâu
Những sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớm
Để nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớn
Quẩy quang gánh hàng nặng lầm lũi mẹ đi.

Mỗi lần con lên tỉnh dự thi
Là đêm đó mẹ ở nhà thao thức
Dẫu trong cuộc sống nhiều lúc con làm mẹ buồn lòng đôi chút
Con biết rằng mẹ vẫn thương con

Có tình thương nào có thể so sánh hơn
Và suốt đời như tình thương của mẹ
Nên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thế
Con cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi!

Nguyên Đỗ
----------------------------
Màu Xanh Quê Mẹ

Anh vẫn nhớ những màu xanh quê Mẹ
Màu lúa xanh, màu mạ, cỏ non xanh
Màu lá cây xanh đẫm kín cây cành
Màu lá trúc, lá tre xanh lối xóm



Anh vẫn nhớ... từ thời tóc để chỏm
Những màu xanh, xanh biếc với xanh lơ
Xanh um um, xanh nhờn nhợt, lu mờ
Xanh ngan ngát, xanh màu xanh lá chuối



Anh vẫn nhớ... những màu xanh cam, bưởi
Xanh thanh yên, xanh chanh sẻ, măng cầu
Những màu xanh mươn mướt tựa trầu cau
Những màu xanh của muôn ngàn hy vọng



Anh vẫn nhớ... những màu xanh nhựa sống
Mọc trên cây, trên thửa ruộng đầu mùa
Trên dòng sông, trên biển cả, sóng đua
Thương biết mấy màu xanh nơi đất Tổ

James Carlos
----------------------------
MẸ

Tặng những người mẹ tuyệt vời nhất thế gian 

Mẹ là giấc mộng đời con
Tuyệt vời từ mẫu nét son đậm màu
Mẹ là thước ngọc gởi trao
Lời hay ý đẹp khắc vào tim yêu

Mẹ là mơ ước thật nhiều
Tương lai rạng rỡ như điều mẹ mơ
Mẹ là tha thướt vần thơ
Mượt mà dáng vẻ ban sơ mẹ hiền

Mẹ là nỗi nhớ triền miên
Khi xa rời mẹ lòng liền xót xa
Mẹ là tiếng hát lời ca
Ru con giấc ngủ trăng ngà bên song

Mẹ là nắng ấm mùa đông
Soi xuyên băng giá ấm tình đậm sâu
Mẹ là những giọt mưa ngâu
Gội đi sạch sẽ âu sầu của con

Mẹ là năm tháng hao mòn
Tóc đen đã bạc gót son đã trầy
Mẹ là mơ ước đắp xây
Dìu con trẻ bước đường đầy chông chênh

Mẹ là giấc ngủ kề bên
Tiếng đưa kẽo kẹt vượt trên tháng ngày
Mẹ là tình nghĩa không phai
Núi cao biển rộng không tày mẹ yêu

Mẹ là tấm áo dệt thêu
Cho con đấp ấm quạnh hiu khi buồn
Mẹ là suối ngọc trào tuôn
Xuôi về con nhỏ nghìn muôn năm rồi

Mẹ là năm tháng nổi trôi
Cho con cặp bến lên ngôi huy hoàng
Mẹ là tất cả cao sang
Mẹ là tiếng nói con mang suốt đời
----------------------------
Thơ vui về phái yếu
Xuân Quỳnh

Những người đàn ông các anh có bao nhiêu điều to lớn
Vượt khỏi ô cửa cỏn con, văn phòng hẹp hàng ngày
Các anh nghĩ ra tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Tới thăm dò những hành tinh mới lạ
Tài sản của các anh là những tinh cầu, là vũ trụ
Các anh biết mỏ dầu, mỏ bạc ở nơi đâu
Chính phục đại dương bằng các con tàu
Đi tới tương lai trên con đường ngắn nhất
Mỗi các anh là một nhà chính khách
Các anh quan tâm đến chuyện mất còn của các quốc gia.
Biết bao điều quan trọng được đề ra
Những hiệp ước xoay vần thế giới

Chúng tôi chỉ là những người đàn bà bình thường không tên tuổi
Quen với việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Cuộc sống ngặt nghèo phải tính sao đây
Gạo, bánh, củi dầu chia thế nào cho đủ
Đầu óc linh tinh toàn nghĩ về chợ búa
Những quả cà, mớ tép, rau dưa
Đối với Nít và Kăng, những siêu nhân nay và xưa
Xin thú thực: chúng tôi thờ ơ hạng nhất

Chúng tôi còn phải xếp hàng mua thịt
Sắm cho con đôi dép tới trường
Chúng tôi quan tâm đến xà phòng, đến thuốc đánh răng
Lo đan áo cho chồng con khỏi rét...

Chúng tôi là những người đàn bà bình thường trên trái đất.
Quen với công việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Chúng tôi chẳng có tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Càng không có hạt nhân nguyên tử
Chúng tôi chỉ có chậu có nồi có lửa
Có tình yêu và có lời ru
Những con cò con vạc từ xưa
Vẫn lặn lội bờ sông bắt tép
Cuộc sống vẫn ngàn đời nối tiếp
Như trăng lên, như hoa nở mỗi ngày...

Nếu ví dù không có chúng tôi đây
Liệu cuộc sống có còn là cuộc sống
Ai sẽ mang lại cho các anh vui buồn hạnh phúc
Mở lòng đón các anh sau thất bại nhọc nhằn
Thử nghĩ xem thế giới chỉ đàn ông
Các anh sẽ không còn biết yêu biết ghét
Các anh không đánh nhau nhưng cũng chẳng làm nên gì hết
Thế giới sẽ già nua và sẽ lụi tàn
Ai sẽ là người sinh ra những đứa con
Để tiếp tục giống nòi và dạy chúng biết yêu, biết hát.

Buổi sớm mai ướm bước chân mình lên vết chân trên cát
Bà mẹ đã cho ra đời những Phù Đổng Thiên Vương
Dẫu là nguyên thủ quốc gia hay là những anh hùng
Là bác học...hay là ai đi nữa
Vẫn là con của một người phụ nữ
Một người đàn bà bình thường, không ai biết tuổi tên

Anh thân yêu, người vĩ đại của em
Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối
Một chút mặn giữa đại dương vời vợi
Loài rong rêu chưa ai biết bao giờ
Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua
Là hạt bụi vô tình trên áo
Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo
Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ăn.

Vài đoạn thơ vui nhân dịp ngày xuân
Đùa một chút xin các anh đừng giận
Thú thực là chúng tôi cũng không sống được
Nếu không có các anh, thế giới chỉ đàn bà.

20/10 Rộn ràng gửi lời chúc 20/10 đến mẹ


Rất nhiều những lời chúc thân thương đã được các teen nhà mình gửi tặng mẹ đấy!


Lần đầu biết lời nói yêu thương
Chắc hẳn với rất nhiều teen, mẹ là số một, là duy nhất trong trái tim, nhưng vẫn còn ngại ngùng hoặc chưa bao giờ dám đứng trước mặt mẹ để nói ra ba từ Con Yêu Mẹ. Và ngày 20/10 sắp tới, để giúp các bạn bày tỏ tình cảm với mẹ yêu, Tiin.vn đã tổ chức cuộc thi gửi lời chúc Ngọt ngào lời yêu thương.
Chỉ 3 ngày phát động, cuộc thi đã có hàng trăm bạn tham gia với rất nhiều lời chúc ý nghĩa. Rất nhiều bạn đã thú thật là 17 năm, 20 năm qua... chưa bao giờ bao giờ nói yêu mẹ, thương mẹ. Cùng với đó là những suy nghĩ về công lao của mẹ, xin lỗi vì đã trót làm mẹ buồn lòng.
Teen rộn ràng gửi lời chúc 20/10 đến mẹ
Giới trẻ rộn ràng gửi lời chúc 20/10 cho mẹ sớm
Những lời yêu thương chân thành nhất được teen gửi tới mẹ yêu
Không chỉ dừng lại ở việc gửi lời chúc, nhiều bạn còn sáng tác thơ để thể hiện tình cảm của mình dành cho mẹ trong ngày lễ 20/10 này. Nhiều vần thơ hay, bài hát ý nghĩa cũng được các bạn share nhau. Bạn Tuấn, (SV năm 3, khoa Quan hệ quốc tế, HV Báo chí -Tuyên truyền) chia sẻ những vần thơ cực kỳ xúc động dành tặng mẹ của mình:
“Hai mươi tháng mười con không có nhiều hoa
Không có nhiều quà không tặng mẹ lời chúc
Không nghĩ đến mẹ dù là trong phút chốc
Lặng lẽ vô tình để ngày ấy trôi qua.
Qua đi rồi con mới kịp nhận ra
Ngày ấy thiếu mẹ chẳn còn gì ý nghĩa
Trái tim con và lòng con đã nghĩ
Tình mẹ biển trời con tạc dạ trong tim”
Giới trẻ rộn ràng gửi lời chúc 20/10 cho mẹ sớm
Những ký tự đặc biệt được sắp xếp thành lời yêu thương
Hãy yêu mẹ bằng những hành động thiết thực
Phương châm này được rất nhiều bạn trẻ rủ nhau thực hiện. Một số bạn nữ có ý định vẽ tranh, làm đồ handmade tặng mẹ thì một số bạn nam lại chọn vào bếp nấu ăn tặng mẹ. Thiết thực hơn, Hoàng Lan (THPT Lê Hồng Phong cho biết) sẽ cố gắng học giỏi để mẹ vui lòng.
Lan chia sẻ: “Ngày 20/10 này, mình cũng đã cố gắng đạt nhiều bài kiểm tra điểm 10 để về làm mẹ vui. Mình cũng sẽ tự giặt quần áo và phụ giúp mẹ nấu nướng. Mình mong muốn ngày đó, mẹ sẽ vui khi có một bữa cơm quây quần ấm cúng bên gia đình bên bố, bên anh chị và em mình”.
20/10 – Ngày phụ nữ Việt Nam là ngày lễ đặc biệt để các bạn trẻ gửi gắm những yêu thương dành cho người mẹ của mình. Mong rằng các bạn trẻ hãy học tốt và sống tốt để luôn làm mẹ vui, để ngày nào cũng là ngày 20/10 của mẹ!

Ve vẻ vè ve - thơ vè về vợ 20/10

Bẩm sinh ta đã hiền lành
Từ khi lấy vợ trở thành... hiền khô
Còn nàng thuở ấy ngây ngô
Sau khi xuất giá thành cô... sếp sòng
Suốt ngày oán trách với chồng
Lúc xa thì vậy, giờ không còn gì...
Cái hôm mà nàng vu quy
Ta biết ta sẽ bị... đì lai rai
Khổ thân cho kiếp con trai
Một lần lấy vợ... bằng hai lần mù
Lưng thì mỗi ngày một gù
Cày ba bốn job để...bù nàng tiêu
Ngày xưa thì giống...Triển Chiêu
Nay thì từa tựa lão tiều phu gia
Ngày xưa mỗi tuần tặng quà
Bởi vì stock đang đà đi lên
Ngày nay stock lênh đênh 
Thua ba bốn vó buồn tênh mặt mày
Lương bổng không đủ trải bày 
Tiền đâu quà cáp như ngày xa xa
Ngày trước nàng dạ nàng thưa
Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh
Anh tưởng hoa ở trên cành
Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa
Lời nói không mất tiền mua
Nên anh... ngọt lại cho vừa lòng nhau
Bây giờ chẳng hiểu vì đâu
Nàng mang chứng bệnh cứng đầu lặng câm
Còn mặt thì cứ hầm hầm
Nàng trợn một cái... ta bầm mấy hôm
Việc nhà chả chịu trông nom
Shopping một bận, ba hôm mới về
Nhà thì đang ở nhà thuê
Phòng ốc chật hẹp bốn bề ngổn ngang
Muốn tìm đôi vớ mà mang 
Phải mất cả tiếng bơi ngang đồ nàng
Ngày ngày đọc báo thời trang
Hễ ra mốt mới, nàng mang về liền
Nàng rất có khiếu xài tiền
Nàng mà đã thích, mua liền chẳng tha
Tuần sau mốt mới khác ra
Mốt mới tuần trước...lau nhà chẳng thương
Ngày xưa đón nàng ở trường
Nàng hối về gấp kẻo chừng mẹ mong
Ngày nay về ở với chồng
Mặc kệ chồng ngóng, chồng trông, chồng chờ
Còn nàng thì cứ hững hờ
Nàng nói sáu rưỡi, mười giờ chưa xong
Suốt ngày đi chơi lòng vòng
Đêm về la bịnh bảo chồng đấm lưng
Quanh năm nàng mệt chừng chừng
Phải mua đồ bổ về chung cho nàng
Đi bác sĩ, mua thuốc thang.. 
Cũng không chữa hết bịnh nàng... hay la
Khi ta làm hết việc nhà...
Tự nhiên nàng khoẻ... tức là ngủ ngon
Lúc nghĩ tới chuyện có con
Nàng hứ một cái, chẳng còn thiết tha
Ra đường thấy vợ người ta
Về nhà thấy vợ,... tu cha cho rồi
Nhưng lỡ ăn kiếp ở đời
Cắn răng chịu đựng, chờ thời đổi thay.

THƠ 20/10 - NHỜ CÓ EM

Mỗi lần chở em ra đường
Có kẻ nhìn theo, có người ngoái lại
Anh biết người ta thầm nghi ngại:
"Nhà ông kia có bồ trẻ lại xinh!"

Lũ bạn bè anh
Kẻ ghen tỵ, người khen anh tài giỏi
Không ít ông cậy nhờ anh chỉ lối
Kiếm được vợ như em, tươi trẻ, dịu hiền!

Anh tự thấy mình gặp được Nàng Tiên
Bởi có em, dường như anh có tất
Mọi việc nhà đều do em sắp đặt
Anh chẳng phải làm gì ngoài đọc báo, xem phim.

Anh biết em chỉ thích sống giản đơn
Không nhà rộng, không xa hoa nhung gấm
Nhưng anh biết em thiệt thòi nhiều lắm
Vì chồng em mải thơ thẩn, vô tình.

Anh hãnh diện bên em vừa trẻ lại xinh
Và hơn hết, em ngoan hiền, chu đáo
Anh chỉ biết góp tiền lo cơm áo
Nhờ có em nhà rộn tiếng nói cười!

THƠ TẶNG EM 20-10

Này ban mai tinh khôi

Chúc mừng em yêu nhé

Phút bên nhau vội vã

Tặng gì cho em đây?

Thôi, tặng em tháng ngày

Canh cánh niềm mong nhớ

Tặng luôn điều trăn trở

Những muộn phiền lo toan

Rồi bàn tay miên man

Trên má em mềm mại

Nhớ một thời vụng dại

Nhớ cái nhìn đầu tiên

Tặng em nụ cười hiền

Tặng bờ vai tin cậy

Quà dành cho em đấy

Em còn mong gì hơn !

Đừng để em giận hờn

Đừng để em đơn lẻ

Anh món quà vô giá

Cuộc đời dành tặng em.

Thơ vui về ngày 20-10

Những bài thơ đầy hài hước, nhưng cũng tràn ngập yêu thương mà các đức ông chồng đã dày công “tu luyện” để sáng tạo ra dành tặng cho những người phụ nữ thân yêu của họ.

VỢ LÀ....  (Bài 1)
Vợ là mẹ các con ta
Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân
Vợ là tổng hợp: bạn thân,
Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền...
Vợ là ngân khố, kho tiền
Gởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi sóng khiến ta đắm phà. Vợ là âm nhạc, thi ca
Vừa là cô giáo, vừa là luật sư
Cả gan đấu khẩu vợ ư ?
Cá ươn không muối, chồng hư cãi "bà" (vợ)
Chồng ơi ! đừng có dại khờ
Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai
Vợ là phước, lộc, thọ, tài ...
Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen.
Thơ vui tặng vợ ngày 20-10 - 1
Vợ là mẹ các con ta... (Ảnh minh họa)
VỢ LÀ… (Bài 2)
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là "sư tử Hà Đông" trong nhà.
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.
Nhiều người nhờ Vợ lên Ông
Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ.
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng.
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta.
Vợ là nụ Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc Vợ là mùa xuân.
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà.
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.
Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu. Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Cát-sét Vợ là Tivi.
Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca.
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là "Nội lực" làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.
Thơ vui tặng vợ ngày 20-10 - 2
Vợ là một áng mây hồng/Vợ là hoa hậu để chồng mê say... (Ảnh minh họa)
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương.
Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền.
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời,
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.
SỢ VỢ
Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời... là chuyện tự nhiên.
Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.
Ðàn ông không biết thờ "bà"
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!
Ðàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng "trượng phu."
Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.
Lấy nàng từ thuở mười ba,
Ðến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trông hãy còn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.
Thơ vui tặng vợ ngày 20-10 - 3
Ðàn ông không biết thờ "bà"/ Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.(Ảnh minh họa)
Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng "ngầu" như ai. Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.
Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.
Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.
Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi toong.
Một lòng thờ dzợ sắt son,
Còn non còn nước thì tôi còn... thờ.
VỢ VÀ TA
Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Đến khi xuất giá trở thành... "quan gia"
Vợ là con của người ta
Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình.
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm... lính hầu tình "quan gia"
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ... chẳng bà con chi.
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm... lính hầu đi bên nàng
Làm lính chứ không... làm tàng
Tính chất Vợ - ta phải càng hiểu hơn.
Thơ vui tặng vợ ngày 20-10 - 4
Vợ, từ thiếu nữ hiền lành/ Đến khi xuất giá trở thành... "quan gia" (Ảnh minh họa)
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng "công thức giản đơn"... làm huề
Khi Vợ đã ngỏ lời... chê
Thì nên sửa đổi... "đa bê" tức thì.(database)
Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
"Program" Vợ viết nhớ ghi trong lòng
Khi Vợ đã nói là... "không!"
"Nguyên hàm bất định", đừng mong tìm dò.
Vợ mà nổi nóng dằng co
"Bảo toàn định luật" phải lo sẵn sàng
Khi nào cùng Vợ ra đàng
"7 hằng đẳng thức" sẵn sàng lắng nghe  Mỗi khi mà đã ngừng xe
Phải lo... "chuyển vế " mở xe cho nàng
Cùng Vợ đi vào nhà hàng
Không nên tự ý "khai hàm tích phân".
Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
"Khảo sát hàm số" nhưng cần làm thinh
Vợ... "input" chữ "Shopping"
Th́ì... "output" phải áo xinh, váy đầm...
Muốn Vợ đừng có... chầm bầm
Credit cards cứ âm thầm... "khai căn"
Nếu... lỡ mà có lăng nhăng
"Giá trị tuyệt đối" một lần rồi thôi.
Tính Vợ mà có muôn đời
Phải nhường Vợ chức "đương thời quan gia"
Muốn Vợ trẻ mãi không già
Lưng ta chắc phải như là... "parabol".
Tính chất Vợ thì phải tuân
Kẻ đã làm lính phải luôn luôn thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà...
Quan gọi thì... dạ , bẩm bà có ngay.
Quan thương sẽ cười suốt ngày
Quan ghét... lính sẽ bị đày khổ sai
Hễ ai có cười chê bai
Đổ thừa... thương Vợ chứ ai mà...đần.
Tính chất phải... học nhiều lần
Nếu không áp dụng trăm phần trăm... thua!!!
 

CANH CÒ THỌ XƯƠNG

Từ sau cái vụ phụ huynh sửng sốt vì món Canh gà Thọ Xương do VNE đưa, báo chí lại thêm phen nhốn nháo vì những phát hiện từ thư tịch cổ của cụ Dương Lâm với thư tịch cũ của ông Vũ Bằng rằng có món Canh gà Thọ Xương là đặc sản Hà Nội thật.

Nhà cháu định lọ mọ tìm cho ra những thư tịch kia nhưng thấy các bậc tiền bối, các cao thủ võ lâm về Hán Nôm đã nhanh tay nhanh mắt xử lý trước rồi. Thôi thì trâu chậm uống nước đục, nhà cháu mới vào tàng thư của tổ tiên để lại lâu nay vẫn để trên gác chuồng gà, ngu si sao lại hưởng thái bình, mới khua được cả tập thư tịch Hán Nôm được chép tay để lại. Nét chữ tuy đã mờ theo thời gian nhưng loại mực Cửu Long thì vẫn rõ cái thời cả nước đồng sức đồng lòng ăn bo bo bổ chó. Đọc xong tài liệu này, nhà cháu mới sáng mắt ra. Hóa ra các cụ đều nhầm cả.
Trong cả khối thư tịch gác chuồng gà ấy, không hề có chữ Kê có nghĩa là Con Gà, mà là chữ ấy có nghĩa là Con Cò. 
Mà quả có lý thực. Ca dao đã có câu con cò than rằng: “Ông ơi ông vớt tôi nao / Tôi có lòng nào, ông hãy xáo măng”. Gà thì không thể nấu với măng được. Măng chỉ đi với thịt lợn và thịt cò. Mà măng ở đâu ra? Măng ở câu thơ trước đấy: “Gió đưa cành trúc la đà”. Trên là cành trúc, dưới là củ măng. Lại nữa, cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm sống đến 95 tuổi có thơ rằng: “Thu ăn măng trúc, đông ăn giá / Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao”. Đồ ăn gì thì phải đi với thức chấm ấy. Chả thế mà có ông ra vế đối: “Nướng đậu phụ cho cha ăn”. Ông bạn khác đối lại: “Sắc ích mẫu cho mẹ uống”. Ông bạn gạt đi đối sai rồi. Hỏi thì bảo: Ông có lấy đậu phụ chấm với ích mẫu bao giờ không? Không, ai chấm đậu phụ với ích mẫu bao giờ, phải chấm với mắm tôm chứ. Đấy, vậy câu đối chỉnh phải là: Lấy mắm tôm cho mẹ chấm. Trong bài ca dao trên, cảnh cũng được tả đúng vào mùa thu, nên mới có: “Mịt mù khói tỏa ngàn sương”. 
Dấn thêm một chút nữa, cảnh Hồ Tây thời xa xưa, ngoài nhà chùa ra thì làm gì có ai ở, dân cư còn thưa thớt lắm, phải mãi vào các khu phố Hàng mới có người, chứ đâu có cảnh nhà dân lấn hết cả nhà chùa như ngày nay. Mà nhà chùa thì nhất định không nuôi gà rồi. Nhà chùa không sát sinh. Xung quanh cái con đường Thanh Niên rồi Quán Thánh, Thụy Khuê và Phan Đình Phùng hiện nay chỉ thấy cây cối rậm rạp, um tùm là nơi từng đàn cò ngày ngày về đậu, ỉa trắng cả đất. Xa xa một chút, chỗ rừng bàng Yên Thái, cò cũng nườm nượp rủ nhau về xây tổ ấm. Cò cụ, cò ông bà, cò bố mẹ, cò con, cò cháu, cò chắt… Cả họ nhà cò cùng quần cư quanh Hồ Tây và bát cảnh Tây Hồ. 
Hay ta thử phân tích câu thơ thứ hai làm chuẩn mà xem, cứ tạm thời đặt giả thiết là món Canh gà đi. Nhưng thịt gà thì không thể ăn với măng trúc được. Thịt gà phải có lá chanh. Ca dao đã viết: “Con gà cục tác lá chanh” là để nhấn mạnh điều đó. Cho nên nếu đó là món canh gà thì nhất định câu lục phải đổi thành: “Gió đưa chanh quất la đà”. Ngay từ thời xa xưa, các cụ đã có phát hiện rất hoành tráng là quả quất có thể thay quả chanh để lấy vị chua chấm với thịt gà được. Thậm chí, nếu thiếu lá chanh chấm với thịt gà thì có thể thay bằng lá quất. Tiếc rằng hồi đó khoa học kỹ thuật còn lạc hậu nên các cụ không nhân giống để sản xuất chanh quất đại trà suốt 4 mùa như ngày nay.
Bằng những phân tích nêu trên và theo thư tịch gác chuồng gà của nhà cháu, cái món đặc sản trong câu ca dao về Hà Nội ấy nhất định phải là CANH CÒ. Nghĩa là cả câu ca dao đó phải sửa lại thành: GIÓ ĐƯA CÀNH TRÚC LA ĐÀ / TIẾNG CHUÔNG TRẤN VŨ, CANH CÒ THỌ XƯƠNG. 
Canh cò nhé, dứt khoát không thể là đặc sản Canh gà được. Hề hề. 
Gác nghênh phong,
Tiết quý thu năm Nhâm Thìn
Chớm nghe tiếng gà gáy sáng,
Khải Mông cẩn bút

Thursday, October 18, 2012

Dự đoán hình ảnh loài người 1000 năm sau

Một nhóm các nhà khoa học Anh đã tiến hành sự dự báo về “hình dạng mới” mà 1000 năm sau con người có khả năng sẽ tiến hóa thành.

>> Truyện: Chuyện tình cảm động
>> video và ý kiến về vụ "trứng gà có đỉa" tại Thái Nguyên

>> Hình ảnh về quá trình trứng phát triển thành gà con
Do việc ứng dụng ngày càng nhiều hơn các sản phẩm công nghệ cao như điện thoại thông minh và máy tính..., môi trường sống thay đổi, loài người sẽ có một thân hình cao hơn, não nhỏ hơn, mắt to hơn, răng ít hơn, cánh tay dài hơn và da nhiều nếp nhăn hơn.

Loài người hàng ngàn năm sau không hề trở nên đẹp đẽ hơn, mà trái lại, trông giống như “quái nhân”!


Lông tóc ít đi
Sự phát minh ra hệ thống sưởi ấm trung tâm và quần áo giữ ấm công nghệ cao cũng đồng nghĩa với nhu cầu “tự giữ ấm”của cơ thể loài người sẽ giảm đi, lông tóc trên người sẽ ít đi, thậm chí là không còn. 
 
Thật khó mê hình ảnh dự báo về loài người 1000 năm sau 

Da chảy xệ 
Tương lai tầng ozone có thể sẽ biến mất, ánh sáng mặt trời trực chiếu quá nhiều sẽ làm  cho da bị xệ và xuất hiện nhiều nếp nhăn. 

Ruột ngắn hơn
Bác sĩ nha khoa Anh Philip Tolstoy Merle nói, ruột loài người tương lai sẽ trở nên ngắn hơn để khỏi phải hấp thụ quá nhiều chất béo và đường - Đây sẽ trở thành cách thức tiến hóa tự nhiên nhất để loài người tránh được chứng béo phì.

Người cao hơn 1,8 m
Lời dự đoán của nhà liệu pháp chỉnh xương Gehry Te Leien ở Bắc London cho biết, do loài người không ngừng được cải thiện về dinh dưỡng và khoa học chữa bệnh, nên chiều cao của mỗi người sau 1000 năm nữa sẽ ở vào khoảng 1,82 m - 2,13 m.

Bác sĩ Telei En nhận định: "Chiều cao trung bình phổ biến của người Mỹ ngày nay đã cao hơn 2,54 cm so với chiều cao trung bình năm 1960, vì vậy chiều cao của loài người trong tương lai sẽ còn cao hơn."


Chân tay dài ra
Chân tay thường dùng nhất của loài người sẽ có sự thay đổi đột biến trong hàng ngàn năm tiến hóa tiếp đến. Cánh tay và ngón tay của loài người tương lai sẽ dài hơn, trông giống như họ vượn vậy, để có thể thuận tiện khi với lấy những thứ ở xa hơn.

Đồng thời, các đầu mút thần kinh ở cánh tay và ngón tay loài người sẽ trở nên nhạy hơn, bởi các sản phẩm điện tử có màn hình cảm ứng như điện thoại cầm tay iPhone... sẽ được sử dụng rộng rãi hơn, đòi hỏi cơ thể loài người phải đưa ra chức năng “hợp tác mắt-tay” phức tạp hơn.  


Màu da đen lại

Do loài người tương lai di chuyển trên Trái Đất thường xuyên hơn, sự thông hôn khác chủng tộc nhiều lên, nên khi đó loài người cũng sẽ có làn da tối hơn.


Não nhỏ đi
Chuyên gia bảo tàng lịch sử tự nhiên người Anh Chris Stringer dự đoán, sau 1000 năm nữa loài người sẽ có bộ não nhỏ hơn, bởi quá nhiều công việc ghi nhớ và tư duy đã được máy tính thay thế.

Stringer giải thích: “Trong các bộ tiểu thuyết và phim khoa học giả tưởng, thường có hình ảnh loài người tương lai có một cái đầu cực to, song thực tế là trong tương lai không nhất thiết phải cần đến một bộ não cực lớn. 


Răng ít đi miệng nhỏ lại
Do thức ăn được chế biến ngày càng mềm hơn, lượng thời gian răng cần để nhai và cắn thức ăn sẽ ít hơn, nên răng của loài người tương lai cũng sẽ ít đi.

Tiến sĩ Tolstoy Merle cho biết: "Trong tương lai, thậm chí có thể lấy các chất dinh dưỡng cần thiết thông qua chất lỏng hoặc thuốc viên, không cần phải nhai vật cứng, vì thế mà răng sẽ ít đi, hàm dưới sẽ bị thoái hóa”.


Mũi vẫn giống thế

Do loài người đã thích nghi với hệ thống sưởi ấm trung tâm và điều hòa không khí mà ảnh hưởng của khí hậu đối với con người cũng trở nên ngày càng nhỏ hơn, cho nên tất cả mọi người trong xã hội tương lai đều sẽ có cái mũi vẫn giống thế. 


Mắt to hơn, da mắt xệ hơn
Loài người sẽ ngày càng dựa vào tin nhắn trên điện thoại di động để liên lạc với người khác, chuyện trò ít đi, mắt cứ dán vào màn hình điện thoại.

Giáo sư trường University of Lancaster của Anh là Cooper dự đoán, mắt loài người sẽ to ra, giống như người ngoài hành tinh “mắt to” trong các bộ phim khoa học giả tưởng: "Khi ấy, loài người  sẽ lấy việc biểu lộ tình cảm bằng vẻ mặt và ánh mắt làm con đường chủ yếu để gắn kết với nhau"

Do loài người tương lai thường xuyên nhìn chằm chằm vào các sản phẩm điện tử, nên mi mắt sẽ nhiều lên, da mắt sẽ xệ hơn.  


Trở thành "bốn cằm"

Nhà tư vấn phẫu thuật thẩm mỹ Anh Rajiv Grove tin rằng, do lượng làm việc của răng ít đi, cơ cằm không được rèn luyện mà cằm của loài người tương lai sẽ bạnh ra to hơn, phải tới gấp 4 lần so với cằm người hiện đại


>> Truyện: Chuyện tình cảm động
>> video và ý kiến về vụ "trứng gà có đỉa" tại Thái Nguyên

>> Hình ảnh về quá trình trứng phát triển thành gà con

Tuesday, October 16, 2012

Chị 4 tuổi "lên lớp" em 2 tuổi gây sốt - "Em cần phải kiên nhẫn hơn một chút"

           Một video quay cảnh cô chị 4 tuổi “lên lớp” cậu em 2 tuổi về cách ứng xử với một thái độ rất nghiêm khắc có thể sẽ mang về cho bố mẹ của 2 đứa trẻ cả một gia tài.

Hình ảnh chụp từ clip
Ông bố Lee O’Donoghue cho biết mục đích ban đầu của việc đăng tải clip dài 65 giây lên YouTube chỉ đơn giản là muốn bạn bè và gia đình họ tìm thấy sự thú vị trong cuộc trò chuyện của bọn trẻ.
Thế nhưng, chỉ trong vài ngày, clip giữa cô chị Delilah O’Donoghue, 4 tuổi và cậu em Gabriel, 2 tuổi đã trở thành hiện tượng trên Internet. Clip đã thu hút hơn nửa triệu người xem cũng như rất nhiều lời đề nghị phỏng vấn từ giới truyền thông Mỹ.

Ông bố 42 tuổi nói rằng anh đã quay lại những lời trách mắng dài khoảng 2 phút của cô chị với cậu em bằng smartphone.

“Tôi quan sát từ xa cho tới khi nhận ra rằng thằng bé đang nghe gì đó từ cô chị” – anh chia sẻ.

Bà mẹ 40 tuổi, hiện đang là giáo viên, nói về cô con gái: “Delilah khá hách dịch. Tôi nghĩ đó là tính cách của nó. Con bé đã từng la mắng Gabriel trước đây. Nhưng con bé chỉ đang cố gắng dạy dỗ cậu em. Chúng thực sự là những người bạn tốt của nhau”.

Clip cho thấy Gabriel đang nghe những lời trách mắng từ cô chị sau khi cậu bé làm bố tức giận vì nhổ nước bọt vào một đứa trẻ khác ở sân chơi.

Cô chị Delilah đã nhanh chóng “lên lớp” cậu em bằng giọng của một đàn chị. “Chị vẫn nghĩ là em đã 2 tuổi và chị cũng nói với bạn bè mình như vậy. Em đã gần 3 tuổi rồi. Em nên kiên nhẫn hơn một chút” – cô bé 4 tuổi nói.

Trong khi cô chị tiếp tục mắng mỏ một cách nghiêm khắc thì cậu em Gabriel cúi gằm mặt, đung đưa đôi chân, tay liên tục cựa quậy và mắt nhìn ra chỗ khác.

Cô bé nói: “Khi bố mẹ nói em không được làm vậy nữa thì em không được làm. Em không được nhổ nước bọt vào người khác nữa”.

Nói về cậu bé chơi cùng Gabriel ở sân chơi, cô bé nói thêm: “Cậu bé kia đã lớn rồi. Còn em mới chỉ 2 tuổi. Em không đủ tuổi để gây chiến”.

“Cậu ta lớn hơn em. Có thể là 9 hay 10 tuổi… cũng có thể là 8”. Delilah kết thúc bài khiển trách bằng câu: “Hãy suy nghĩ về điều đó, Gabriel. Hãy nghĩ đi!”

Ông bố O’Donoghue - hiện đang là giám đốc một công ty là người đã tung clip lên YouTube với tựa đề “Em cần phải kiên nhẫn hơn một chút”.

Anh nói: “Tôi không phải là kiểu ông bố luôn theo sau những đứa trẻ với chiếc máy quay trên tay. Tôi chỉ tình cờ phát hiện ra cuộc đối thoại và nghĩ rằng đó là một đoạn phim hài hước thú vị”.
Hiện hai bậc phụ huynh này đã đăng kí với một công ty tiếp thị video toàn cầu nhằm tối đa hóa lợi nhuận từ các clip đã đăng tải. Họ nói rằng vẫn chưa quyết định sẽ tiến hành tiếp thị như thế nào với video trên. Lo ngại đầu tiên của họ là những tác động mà thỏa thuận làm ăn này gây ra cho bọn trẻ.


    Monday, October 15, 2012

    Xử lý hung thủ tâm thần vụ bắt cóc con tin tại trường mầm non như thế nào?


    Chiều 14.10, thượng tá Lê Hoàng Châu, Phó trưởng Công an Q.Tân Bình (TP.HCM), khẳng định Cơ quan CSĐT vẫn còn tạm giữ hình sự Cao Quốc Huy (28 tuổi) để điều tra làm rõ về hành vi đe dọa giết người và bắt giữ người trái pháp luật.
    Theo hồ sơ, vào ngày 14.4.2002, Huy từng bị cơ quan công an bắt giữ do liên đến vụ giết người. Sau đó, vụ việc đã được chuyển cho Đội 4 (nay là Đội 7) thuộc Phòng CSĐT tội phạm về TTXH (PC45), Công an TP.HCM thụ lý. Trong quá trình điều tra, điều tra viên của Đội 4 phát hiện Huy có dấu hiệu mắc bệnh tâm thần.
    Ngày 21.11.2002, bà Trần Thị Tư (mẹ ruột của Huy) đã làm đơn xin cứu xét gửi cho cơ quan thẩm quyền, trong đó nêu rõ: “Cháu Huy mắc chứng bệnh không bình thường ... tôi đã cố hết sức mang cháu đi chữa chạy các nơi nhưng bệnh không mấy thuyên giảm”. Sau đó, cơ quan tố tụng đã đưa Huy đi giám định và bệnh viện kết luận Huy bị tâm thần nên vụ án bị đình chỉ. Huy được điều trị tại Bệnh viện Tâm thần (TP.Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai). Ngày 3.8.2004, Khoa Pháp y Bệnh viện Tâm thần Biên Hòa đã bàn giao Huy cho gia đình do tình trạng sức khỏe đã bình thường. Trong biên bản giao nhận, bà Tư cam kết đưa con về nhà quản lý.
    Theo một điều tra viên của PC45 (Công an TP.HCM), đối với vụ việc năm 2002, cơ quan chuyên môn kết luận vào thời điểm Huy gây án là bị bệnh tâm thần nên cho dù sau này Huy hết bệnh vẫn không thể khởi tố.
    Ông Mai Khắc Phúc (giảng viên Khoa Hình sự - Trường ĐH Luật TP.HCM), giải thích tại thời điểm thực hiện hành vi giết người, nếu cơ quan chuyên môn kết luận người gây án mắc bệnh tâm thần thì cơ quan tố tụng phải đình chỉ vụ án. Dù sau này, người gây án đã được chữa hết bệnh thì cơ quan tố tụng vẫn không truy cứu.
    Tuy nhiên, cơ quan chuyên môn phải đưa ra kết luận người mắc bệnh tâm thần này bị mất khả năng nhận thức, bởi vì có trường hợp người mắc bệnh tâm thần nhưng chỉ bị hạn chế khả năng nhận thức (có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự). Trường hợp, tại thời điểm phạm tội, nếu cơ quan chuyên môn kết luận người gây án không mắc bệnh tâm thần, sau khi gây án hoang mang phát sinh bệnh tâm thần thì sau khi chữa hết bệnh, cơ quan tố tụng sẽ phục hồi điều tra.
    Đến ngày 11.10.2012, Huy tiếp tục phạm tội, đã bắt cóc, uy hiếp con tin, cố thủ tại trường mầm non ở Q.Tân Bình, thì Cơ quan CSĐT có thể truy cứu trách nhiệm hình sự đối với Huy. Nếu có cơ sở chứng minh được Huy có dấu hiệu bị bệnh tâm thần và có nhiều người làm chứng, thì Cơ quan CSĐT sẽ xem xét.
    Lúc này, Cơ quan CSĐT phải dựa vào kết quả giám định của cơ quan chuyên môn mới truy cứu trách nhiệm hình sự. “Ngay sau khi bắt quả tang Huy có hành vi bắt giữ người trái pháp luật, đe dọa giết người khác thì Cơ quan CSĐT có thể khởi tố hung thủ về 2 hành vi nói trên khi thu thập đầy đủ chứng cứ, không nhất thiết phải chờ cơ quan chuyên môn đưa ra kết quả giám định. Sau này, cơ quan chuyên môn có kết luận hung thủ bị bệnh hay không bị bệnh thì dựa vào đó để có những bước xử lý tiếp”, một điều tra viên của Công an TP.HCM, nói.