expr:class='"loading" + data:blog.mobileClass'>

http://www.facebook.com/Admin.VuVanTruong

wwwwwwwwwwwwwww

Friday, October 19, 2012

TUYỂN TẬP THƠ CHÚC NGÀY 20/10


Trần Quốc Bảo

Mẹ Biết Không Con Rất Sợ Mùa Xuân

Mẹ biết không con rất sợ mùa xuân
Khoác tấm áo thời gian lên tuổi trẻ
Mai nở vàng bao lần con trách khẽ
Cánh én nào về lặng lẽ héo lòng con

Mùa xuân đẹp làm khuyết mãnh trăng non
Con lại sợ chẳng tròn câu hiếu thảo
Khi sức khoẻ mẹ mùa xuân đã cướp ráo
Bỏ lại là... phiền muộn với nỗi đau

Mùa xuân vô tình, hời hợt biết bao
Trút lên vai những nhọc nhằn mẹ gánh
Chợ đời xa nên thân cò mõi cánh
Chỉ mong sao con lành mạnh hơn người

Nhưng mẹ ơi, con chẳng thể vui cười
Khi mùa xuân lại về trên tóc mẹ
Dẫu thế gian cho rằng xuân tươi trẻ
Còn với con xuân bạc trắng như vôi

Mẹ biết không con sợ phận mồ côi
Phía chân đồi rồi hoàng hôn sẽ lặn
Mùa xuân nhẩn tâm đem mẹ làm quà tặng
Cho cát bụi mây trời, cho hoang vắng thời gian

Con sợ lắm, sợ mùa xuân sẽ mang
Nhiều muộn màng con chưa lần đền đáp
Chữ "hiếu ân" nặng tình sâu lắng nghĩa
Tới bao giờ mới trả hết hở xuân?

DUY GIANG
----------------------------
MẸ BỆNH... CÒN VUI

Theo dòng chảy thời gian
mẹ đi tìm khát vọng
vượt qua ngàn cay đắng
bằng phai nhạt tuổi xanh ,

Như con tàu mùa xuân
kéo theo nhiều toa nhỏ
vượt qua ngàn bão tố
mộng riêng bỏ đằng sau .

Trán mẹ vết nhăn sâu
tóc vương màu sương gió
cuộc đời khi bớt khổ
tuổi xuân gửi xa rồi .

mẹ đang dấu chúng tôi
bước chân đời đã mỏi
bệnh tới ai tránh khỏi
như đèn báo ...nghỉ ngơi.

mẹ vẫn dấu chúng tôi
cả những ngày vào viện
nỗi đau mẹ dấu giếm
để con bớt chơi vơi ...

mẹ nói mẹ thấy vui
trong cánh tay VIỆN ĐÓN
mẹ thấy rộn lẽ sống
trong phòng sinh nảy chồi.

quanh mẹ những xa xôi
tiếng chào đời gần gụi
mẹ vui khi nhìn lại
quả mẹ ươm ngọt rồi...

ước mơ tự bao đời
mong mầm gieo mãi thắm
con nhìn mẹ im lặng
góc bệnh viện lệ rơi...

Hồng Sang
----------------------------
Mẹ Tôi

Nhớ lúc xưa còn nơi quê cũ.
Chiều cuối tuần Mẹ ra cổng chờ con.
Đôi chân già lê đôi guốc đã mòn.
Tay che mắt nheo nheo mà chờ đợi...

Rồi gặp Mẹ xe con mau thắng vội.
Cười ôn hòa miệng khẻ gọi "Dì Tư"
"Có khoẽ không đứng đó mà cười?"
Bà mũm mĩm tươi cười rằng " rất khoẽ "...

Và hỏi lại " Con mua gì nhiều thế?"
"Nặng lắm không , để Mẹ giúp cho con"
Hai Mẹ con cưới nói rất là giòn.
Giây phút ấy giờ đây còn đâu nữa...

Mẹ đi rồi...đi xa con mãi mãi.
Để hồn con mòn mỏi lúc chiều buông.
Mỗi khi con nhớ đến Mẹ hiền.
Chỉ còn cách tìm nhau qua giấc mộng...

Nguyễn Trung Kiên
----------------------------
Mẹ

Cả cuộc đời mẹ vất vả vì con
Từ thuở ấu thơ cho đến giờ khôn lớn
Khi bước chân con không còn chập chững
Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn.

Chẳng có gì so được tình thương
Của mẹ dành cho con như đất dành cho cây sự sống
Dẫu biển kia có sâu có rộng
Sánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên.

Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm con lớn lên
Mẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủ
Những lúc ngu ngơ con đâu có hiểu
Mẹ đã vì con mà thành túng thiếu
Chiếc áo vai sờn đạm bạc bữa cơm rau.

Con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâu
Những sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớm
Để nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớn
Quẩy quang gánh hàng nặng lầm lũi mẹ đi.

Mỗi lần con lên tỉnh dự thi
Là đêm đó mẹ ở nhà thao thức
Dẫu trong cuộc sống nhiều lúc con làm mẹ buồn lòng đôi chút
Con biết rằng mẹ vẫn thương con

Có tình thương nào có thể so sánh hơn
Và suốt đời như tình thương của mẹ
Nên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thế
Con cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi!

Nguyên Đỗ
----------------------------
Màu Xanh Quê Mẹ

Anh vẫn nhớ những màu xanh quê Mẹ
Màu lúa xanh, màu mạ, cỏ non xanh
Màu lá cây xanh đẫm kín cây cành
Màu lá trúc, lá tre xanh lối xóm



Anh vẫn nhớ... từ thời tóc để chỏm
Những màu xanh, xanh biếc với xanh lơ
Xanh um um, xanh nhờn nhợt, lu mờ
Xanh ngan ngát, xanh màu xanh lá chuối



Anh vẫn nhớ... những màu xanh cam, bưởi
Xanh thanh yên, xanh chanh sẻ, măng cầu
Những màu xanh mươn mướt tựa trầu cau
Những màu xanh của muôn ngàn hy vọng



Anh vẫn nhớ... những màu xanh nhựa sống
Mọc trên cây, trên thửa ruộng đầu mùa
Trên dòng sông, trên biển cả, sóng đua
Thương biết mấy màu xanh nơi đất Tổ

James Carlos
----------------------------
MẸ

Tặng những người mẹ tuyệt vời nhất thế gian 

Mẹ là giấc mộng đời con
Tuyệt vời từ mẫu nét son đậm màu
Mẹ là thước ngọc gởi trao
Lời hay ý đẹp khắc vào tim yêu

Mẹ là mơ ước thật nhiều
Tương lai rạng rỡ như điều mẹ mơ
Mẹ là tha thướt vần thơ
Mượt mà dáng vẻ ban sơ mẹ hiền

Mẹ là nỗi nhớ triền miên
Khi xa rời mẹ lòng liền xót xa
Mẹ là tiếng hát lời ca
Ru con giấc ngủ trăng ngà bên song

Mẹ là nắng ấm mùa đông
Soi xuyên băng giá ấm tình đậm sâu
Mẹ là những giọt mưa ngâu
Gội đi sạch sẽ âu sầu của con

Mẹ là năm tháng hao mòn
Tóc đen đã bạc gót son đã trầy
Mẹ là mơ ước đắp xây
Dìu con trẻ bước đường đầy chông chênh

Mẹ là giấc ngủ kề bên
Tiếng đưa kẽo kẹt vượt trên tháng ngày
Mẹ là tình nghĩa không phai
Núi cao biển rộng không tày mẹ yêu

Mẹ là tấm áo dệt thêu
Cho con đấp ấm quạnh hiu khi buồn
Mẹ là suối ngọc trào tuôn
Xuôi về con nhỏ nghìn muôn năm rồi

Mẹ là năm tháng nổi trôi
Cho con cặp bến lên ngôi huy hoàng
Mẹ là tất cả cao sang
Mẹ là tiếng nói con mang suốt đời
----------------------------
Thơ vui về phái yếu
Xuân Quỳnh

Những người đàn ông các anh có bao nhiêu điều to lớn
Vượt khỏi ô cửa cỏn con, văn phòng hẹp hàng ngày
Các anh nghĩ ra tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Tới thăm dò những hành tinh mới lạ
Tài sản của các anh là những tinh cầu, là vũ trụ
Các anh biết mỏ dầu, mỏ bạc ở nơi đâu
Chính phục đại dương bằng các con tàu
Đi tới tương lai trên con đường ngắn nhất
Mỗi các anh là một nhà chính khách
Các anh quan tâm đến chuyện mất còn của các quốc gia.
Biết bao điều quan trọng được đề ra
Những hiệp ước xoay vần thế giới

Chúng tôi chỉ là những người đàn bà bình thường không tên tuổi
Quen với việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Cuộc sống ngặt nghèo phải tính sao đây
Gạo, bánh, củi dầu chia thế nào cho đủ
Đầu óc linh tinh toàn nghĩ về chợ búa
Những quả cà, mớ tép, rau dưa
Đối với Nít và Kăng, những siêu nhân nay và xưa
Xin thú thực: chúng tôi thờ ơ hạng nhất

Chúng tôi còn phải xếp hàng mua thịt
Sắm cho con đôi dép tới trường
Chúng tôi quan tâm đến xà phòng, đến thuốc đánh răng
Lo đan áo cho chồng con khỏi rét...

Chúng tôi là những người đàn bà bình thường trên trái đất.
Quen với công việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Chúng tôi chẳng có tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Càng không có hạt nhân nguyên tử
Chúng tôi chỉ có chậu có nồi có lửa
Có tình yêu và có lời ru
Những con cò con vạc từ xưa
Vẫn lặn lội bờ sông bắt tép
Cuộc sống vẫn ngàn đời nối tiếp
Như trăng lên, như hoa nở mỗi ngày...

Nếu ví dù không có chúng tôi đây
Liệu cuộc sống có còn là cuộc sống
Ai sẽ mang lại cho các anh vui buồn hạnh phúc
Mở lòng đón các anh sau thất bại nhọc nhằn
Thử nghĩ xem thế giới chỉ đàn ông
Các anh sẽ không còn biết yêu biết ghét
Các anh không đánh nhau nhưng cũng chẳng làm nên gì hết
Thế giới sẽ già nua và sẽ lụi tàn
Ai sẽ là người sinh ra những đứa con
Để tiếp tục giống nòi và dạy chúng biết yêu, biết hát.

Buổi sớm mai ướm bước chân mình lên vết chân trên cát
Bà mẹ đã cho ra đời những Phù Đổng Thiên Vương
Dẫu là nguyên thủ quốc gia hay là những anh hùng
Là bác học...hay là ai đi nữa
Vẫn là con của một người phụ nữ
Một người đàn bà bình thường, không ai biết tuổi tên

Anh thân yêu, người vĩ đại của em
Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối
Một chút mặn giữa đại dương vời vợi
Loài rong rêu chưa ai biết bao giờ
Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua
Là hạt bụi vô tình trên áo
Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo
Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ăn.

Vài đoạn thơ vui nhân dịp ngày xuân
Đùa một chút xin các anh đừng giận
Thú thực là chúng tôi cũng không sống được
Nếu không có các anh, thế giới chỉ đàn bà.

No comments:

Post a Comment